lên giường trước ly hôn

Đó là phản bội chồng, lên giường với sếp. Tôi là nhân viên hành chính ở một công ty lớn. Tôi và chồng tôi yêu nhau hai năm rồi mới cưới, chúng tôi đã trải qua cuộc sống hôn nhân vô cùng hạnh phúc cho dù điều kiện kinh tế còn eo hẹp. Một năm sau, cậu con trai đầu lòng ra đời trong niềm vui của họ hàng hai bên. Ngay sau đó, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị anh trực tiếp ôm lên giường. Còn ôm cô vào tận mép giường. Đôi tay đang ôm lấy eo cô cứng như thép, cơ hồ muốn giam cầm cô lại. Bây giờ cô bị anh ôm đến gắt gao, nếu anh không buông tay, cô căn bản sẽ không rời đi được. Bình luận. Chia sẻ. Chồng cứ bắt tôi phải khai đã lên giường với người ấy bao nhiêu lần và bắt miêu tả cụ thể. Uất ức, nhục nhã và đau đớn, tôi đã đòi li hôn nhưng anh không chịu. Học "chuyện ấy" để giữ chồng. Mình nhất quyết chỉ lấy chồng nhiều tiền và Trợ lý Giang ngủ đến mơ màng, điện thoại đột nhiên kêu to, anh ta từ trên giường ngồi dậy, cầm điện thoại lên nhận, "Alo" một tiếng, quản lý khách sạn gọi điện thoại đến. "Trợ lý Giang, chào buổi tối, không có ý muốn quấy rầy anh đâu. Vào nhà nghỉ bạn trai hứa chỉ hôn ngực nhưng lại lôi lên giường để làm điều khủng khiếp đó và rồi bộ ngực căng tròn của Thắm đập trước mắt Hùng. Khỏi phải nói lúc đó Hùng sung sướng như nào, vậy nhưng chỉ 3 giây nhìn ngực bạn gái thì anh lại xuất hiện harga pasang behel di fdc dental clinic. Tên truyện Lên Giường Trước Ly HônTác giả Diệp TìnhThể loại Truyện Ngôn TìnhTình trạng Hoàn ThànhNguồn thiệuTruyện Lên Giường Trước Ly Hôn đó là một cuộc hôn nhân đầy sự vất vả của người đàn ông đó. Ở độ tuổi trưởng thành nhưng anh vẫn chưa cảm thấy ai thích hợp với dù anh đã thử và trải qua rất nhiều phụ nữ, thân thể của phụ nữ anh thuộc hết trong lòng bàn tay...Vậy mà không ai phù hợp với anh?Vì lời ra tiếng vào trong gia đình ngày càng lớn nên anh đã bị ép lấy cô, không những anh không chịu lên giường cùng cô mà còn ૮ưỡɳɠ éρ cô ly hôn? Đến bao giờ anh mới tìm được người phù hợp đây? Đọc Truyện Hôn lễ theo dự tính của bà nội Lận vẫn diễn ra bình thường, cũng từ ngày đó, bọn họ chính thức trở thành vợ sự Lận Viễn Thao vẫn không đấu lại bà nội Lận, không thể không cưới Mâu Khởi Huyên, mặc dù Mâu Khởi Huyên đồng ý gả cho anh, nhưng trong suốt buổi hôn lễ cũng không cười, trong lòng cô vẫn còn buồn trăng mật du lịch ở Thái Lan, hôn lễ trôi qua hai người bọn họ liền chạy tới sân bay lên máy Khởi Huyên nghĩ rằng sau khi kết hôn, Lận Viễn Thao sẽ khuất phục, sẽ thay đổi cách nhìn và thái độ đối với cô, nhưng cho đến khi bọn họ đến khách sạn ở Thái Lan, mới phát hiện ra là bọn họ ở hai phòng khác nhau, vào thời điểm này cô mới hiểu được, hóa ra bọn họ vẫn không được xem là vợ chồng chính thức, hơn nữa cũng không thể trở lại như ngày ngày thứ hai, Mâu Khởi Huyên đứng trước cửa phòng Lận Viễn Thao, cô có nên tìm anh để cùng đi ra ngoài chơi không? Nhưng anh vẫn đang giận cô, tìm anh thì có ích gì? Cuối cùng cô quyết định ra ngoài chơi một không biết mình muốn đi chơi ở đâu, ở khách sạn tiện tay cầm một tấm bản đồ du lịch, theo chỉ dẫn của bản đồ đi du Khởi Huyên đi đến một cái cầu ở phía trên, nhìn cái cầu phía dưới và phong cảnh chung quanh, cô cảm thấy thật sự rất đẹp, trước kia, cô đã từng đến Thái Lan một lần cùng với cha, nhưng lúc đó cô còn rất nhỏ, căn bản là không thể hiểu thế nào là thưởng thức cảnh đẹp, nhưng bây giờ lại khác, thu hết phong cảnh đẹp đẽ vào mắt, nếu có thêm một người đi cùng cô thưởng thức cảnh đẹp thì tốt biết máy chụp ảnh trong tay, Mâu Khởi Huyên muốn chụp tất cả những phong cảnh đẹp đẽ đó, nhưng cô còn chưa có chạm vào nút bấm, thí phía sau cánh cửa đã có một âm thanh vang quay đầu lại nhìn, là một người đàn ông tay cầm máy chụp hình nhìn cô cười, nhưng anh ta đi lên phía trước cô chủ động nói chuyện, dùng tiếng Anh vô cùng chuẩn xác hỏi cô.“Tiểu thư, thật xin lỗi, bởi vì cô thật sự quá đẹp, xinh đẹp như vậy cùng với phong cảnh ở đây thật là phù hợp, cô không ngại khi tôi vừa chụp hình cô chứ?”Cô mỉm cười với anh, chỉ là chụp một tấm hình mà thôi, sẽ không sao, cô liền tỏ vẻ là mình không ngại.“Không biết cô có thể làm người mẫu cho tôi được không?” Anh đột nhiên đưa ra yêu cầu thấy đề nghị Mâu Khởi Huyên rất kinh ngạc, theo phản xạ nói một câu tiếng Trung, “Cái gì?”“Cô biết nói tiếng Trung? Vậy thì càng tốt, tôi là một nhiếp ảnh gia, tôi muốn được chụp hình cô, bởi vì cô cho tôi cảm giác rất đúng.” Anh lập tức đưa ra danh thiếp của mình để chứng nhận lấy rồi nhìn, hình như là thật, Liên Bang, tên có chút buồn cười.“Anh có thể cho tôi xem máy chụp hình không?” Cô muốn nhìn xem tấm hình anh vừa chụp cô, chỉ có như vậy, cô mới biết là anh có nói thật hay không?Liên Bang lập tức đưa máy chụp hình cho cô xem, anh cảm thấy cô rất có khí chất, hơn nữa lại rất quyến Khởi Huyên nhìn tấm hình anh chụp, chỉ có bóng lưng mà thôi, nhưng lại chụp hình cô với phong cảnh này rất hợp, rất có nghệ thuật, thật sự anh rất lợi hại. Cô lại xem những tấm hình khác mà anh chụp, thật sự rất đẹp, mỗi một tấm hình đều chụp rất đẹp, bố cục rất bài ngạc nhiên nhìn anh, “Làm sao mà anh lợi hại thế? Anh chụp ảnh này rất đẹp đó!”Bỗng nhiên Liên Bang có chút xấu hổ, “Không có, những điều này là do mày mò mà học được, bề ngoài của cô rất xinh đẹp, hơn nữa phong cảnh vốn đã đẹp, mới được như thế này.”Mâu Khởi Huyên không tin, việc này phải rất vất vả mới học được, nhìn lại chính mình trong máy chụp hình, căn bản không phải cái gì cũng được.“Vì sao anh lại muốn chụp hình tôi?” Cô có chút khó hiểu mặt Liên Bang liền hiện ra nụ cười ngọt ngào, “Tôi cũng không biết, vừa nhìn thấy cô, tôi nghĩ đã muốn chụp.”Như vậy được coi là giải thích sao? Được rồi, nghệ thuật gia rất coi trọng cảm giác.“Vậy được rồi, tôi đồng ý làm người mẫu cho anh, nhưng anh phải dẫn tôi đi tham quan phong cảnh ở Thái Lan.” Hiện giờ cô đang lo không ai đưa cô đi cả.“Không thành vấn đề, đây không phải lần đầu tiên tôi đến Thái Lan, những cảnh đẹp ở đây tôi đều biết tương đối.” Liên Bang rất thích cống hiến sức lực vì phụ nữ đẹp, dù sao cảm giác về cô rất người cùng nhau đi tham quan.***Sau khi ăn tối, Liên Bang đưa Mâu Khởi Huyên trở về khách sạn, đứng ở cửa khách sạn.“Ngày mai chúng ta sẽ đi chùa, không biết cô có thích hay không?” Trải qua một ngày đi chung, Liên Bang phát hiện Mâu Khởi Huyên là một người rất dễ gần, có vẻ cô có hứng thú học chụp hình, có lẽ như vậy khiến hai người gần nhau hơn một đầu tiên anh thấy cô, thì phát hiện ra hình như mình bị cô hấp dẫn, vì thế mới có thể đưa máy lên chụp bóng lưng của cô, nụ cười của cô rất thu hút, tất cả biểu cảm của cô rất thu hút ánh mắt của anh, anh cảm giác hình như mình thích cô, cô là một người phụ nữ khiến người khác phải mê được lời mời của Liên Bang, Mâu Khởi Huyên rất thích thú, nhưng đột nhiên cô nghĩ đến Lận Viễn Thao, ngày mai anh sẽ đi cùng cô sao?“Việc này….” Cô có chút do dự.“Mâu Khởi Huyên, cả ngày nay cô đi đâu?” Lận Viễn Thao đến bên cạnh chất vấn cô.“Viễn Thao?” Cô giật mình, làm sao mà anh lại đột nhiên xuất hiện?Lận Viễn Thao liếc mắt nhìn người đàn ông trước mặt, anh ta là ai? Hôm nay Mâu Khởi Huyên cùng anh ta đi ra ngoài sao? Cô gái này, buổi sáng ra khỏi cửa cũng không chào anh một tiếng, khiến anh ngu ngốc đi tìm cô, bực mình hơn là cô không mang theo điện thoại, không quen thuộc nơi này, chẳng lẽ cô không biết là rất nguy hiểm sao?Bây giờ cô dám cùng người đàn ông khác xuất hiện trước mặt anh, chẳng lẽ cô không biết mình là người đã có chồng sao? “Vị này là…” Liên Bang nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện mặc dù nổi trận lôi đình, nhưng bộ dạng rất khẩn Khởi Huyên nghe Liên Bang hỏi, nhất thời không biết phải giải thích như thế nào, nói là vợ chồng, Lận Viễn Thao sẽ tức giận chứ?“Bạn của tôi, Lận Viễn Thao.” Cô thản nhiên Viễn Thao nhíu mày, rõ ràng bọn họ đã kết hôn, cô còn giới thiệu với người khác họ là bạn bè sao?Còn tưởng rằng Mâu Khởi Huyên một mình đến Thái Lan, thì ra là đã có người đi cùng cô, hơn nữa lại là đàn ông, thật sự họ chỉ là bạn bè thôi sao? Mặc dù đang miên man suy nghĩ, nhưng vẫn mỉm cười vươn tay, “Xin chào, tôi là Liên Bang.”Lận Viễn Thao mặc dù có chút bất mãn, nhưng vẫn cùng Liên Bang bắt tay.“Vậy ngày mai cô muốn đi chỗ nào?” Liên Bang hỏi Mâu Khởi Khởi Huyên liếc nhìn Lận Viễn Thao một cái, mà Lận Viễn Thao cũng nhìn cô.“Anh muốn hẹn cô ấy đi đâu, đi làm cái gì?” Lận Viễn Thao bất mãn nói, trước đây chưa từng thấy cô trêu hoa ghẹo nguyệt, không ngờ vừa mới ra khỏi cửa liền đem về một con ong mật.“Không có, tôi thấy hôm nay cô ấy cũng là một người đi tham quan, nếu muốn nghĩ cô là người trong lời nói, vậy tôi có thể đưa cố ấy đi.” Trên mặt Liên Bang hiện lên ba vạch đen, thật ra thì anh cũng không có ý gì Viễn Thao có thái độ quan tâm tới Mâu Khởi Huyên, dù nói thế nào Liên Bang cũng là người bạn cô mới quen, làm sao mà Lận Viễn Thao có thể nói chen vào nói chuyện vậy?“Được, nếu như ngày mai anh muốn đi chùa, tôi sẽ đi cùng anh.” Cô đồng Viễn Thao nhìn chằm chằm Mâu Khởi Huyên, cô dám đồng ý, vậy mình làm thế nào? Đây là tuần trăng mật du lịch của bọn họ, cô muốn đi chơi một mình sao?Mâu Khởi Huyên phát hiện ra Lận Viễn Thao không vui, nhưng mà rất kì lạ, anh không muốn đi cùng cô, làm sao mà anh phải tức giận? Cô đã cố gắng hết sức không trêu chọc Bang vui mừng nói là sáng mai sẽ đến đón Mâu Khởi Huyên Viễn Thao không thể nghe được nữa, tức giận trở về phòng, cô cứ yên tâm mà đi theo một người đàn ông xa lạ như vậy sao? Chẳng lẽ cô không biết ở Thái Lan có rất nhiều người xuống tóc sao? Bây giờ là thế nào, lúc trước không phải chính cô nói thích anh sao, muốn gả cho anh, bây giờ lại hối hận sao?Lận Viễn Thao càng nghĩ càng tức giận, cái gì mà tuần trăng mật du lịch, căn bản là chỉ có một người đi du lịch, khiến anh buổi sáng còn lo lắng như vậy, bây giờ mới phát hiện ra chính mình khẩn trương, cô đã có người chăm tới đi lui, đột nhiên Lận Viễn Thao dừng lại, tại sao bỗng nhiên mình lại quan tâm đến Mâu Khởi Huyên như vậy chứ? Mình và Mâu Khởi Huyên rõ ràng chỉ là bạn bè, thì tại sao bây giờ hai người lại kết nhiên anh cảm thấy cô cùng chán nản, Mâu Khởi Huyên – cô gái này muốn anh tức điên mà.***Qua hai ba ngày, Lận Viễn Thao từ trong phòng khách sạn đi ra, nhưng mỗi lần nhìn đến phòng Mâu Khởi Huyên đóng chặt cửa thì tâm tình của anh sẽ trở nên rất tệ, sáng sớm cô đã ra khỏi cửa rồi sao? Cô dám bỏ rơi chồng mình, rồi một mình ra ngoài chơi mấy ngày liền, cô thật là anh lại gặp phải người vợ không làm tròn trách gian bọn họ ở Thái Lan không còn nhiều, ngày kia sẽ rời khỏi đây, nhưng người phụ nữ này từ đầu đến cuối đều không định cùng anh đi chơi, đến lúc trở về thì nói thế nào với bà nội? Nói là mỗi người bọn họ đều đi chơi một mình ở Thái Lan sao?Lận Viễn Thao tức giận đi tới cửa khách sạn, lúc này anh nhìn thấy Mâu Khởi Huyên mới vừa đi ra, cô còn ở đây? Anh tưởng rằng cô đã đi từ sớm rồi biết tại sao, Lận Viễn Thao quyết định đi theo sau, anh nghĩ là cô đi tìm Liên Bang, bởi vì mấy ngày này hai người bọn họ không muốn ở cùng một chỗ với nhau, khiến anh vô cùng chán Khởi Huyên không biết Lận Viễn Thao đi theo sau, trước đó cô đã hỏi Liên Bang, biết ở Thái Lan có chợ ở đường ray xe lửa rất đặc biệt ở mấy con phố bên kia, cho nên cô muốn đi xem chợ một nhìn phong cảnh hai bên đường, cầm máy chụp hình chụp không ngừng, đem những kỹ xảo Liên Bang đã dạy làm một ít thời gian để đi đến chợ đường sắt, Mâu Khởi Huyên phát hiện ở chợ này bán rất nhiều vật đặc biệt, ánh mắt cô lập tức bị hấp Viễn Thao cảm thấy rất kỳ quái, tại sao Mâu Khởi Huyên lại tới nơi này? Nơi này hình như không có gì đặc Khởi Huyên đợi rất lâu mà không thấy xe lửa đi qua, không thể cùng dân bản xứ nói chuyện, cô chỉ có thể rảnh rỗi đi tới đi lui trên đường ray, nhìn xung Viễn Thao sợ bị cô phát hiện nên không dám đến quá gần, chỉ đứng cách cô trong vòng năm nhìn thời gian, rốt cuộc là cô muốn ở đây đến bao giờ? Chẳng lẽ cô ở đây đợi Liên lúc sau, Lận Viễn Thao phát hiện bọn người xung quanh bắt đầu thu dọn lều bạt, hình như là xe lửa sắp nhìn về phía Mâu Khởi Huyên, cô định quay về bên trong tiểu điếm, nhưng mà một người đàn ông từ một bên xông tới đụng phải cô, đẩy cô về phía trước đường ray xe Viễn Thao khẩn trương xông về phía trước, một tay kéo lấy cô vào trong ngực của mình, ngay lúc đó xe lửa phía sau người cô chạy sự Mâu Khởi Huyên vừa bị dọa chết, trong nháy mắt cô bị đẩy ra ngoài, cô còn tưởng rằng mình sẽ chết chắc, nghĩ là mình sẽ không được gặp Lận Viễn Thao nữa rồi, nhưng một giây tiếp theo không thể ngờ anh lại xuất hiện, thậm chí còn ôm cô vào trong ngực, cứu cô thoát Viễn Thao ôm chặt cô, nhìn xe lửa trước mắt vừa đi qua, thật sự vừa rồi được một phen toát hết cả mồi hôi lạnh, nếu anh không kịp thời, thì cô xong lửa đã đi qua, xung quanh vang lên tiếng hoan hô, chúc mừng Mâu Khởi Huyên vừa thoát Viễn Thao nhìn cô, nhíu mày, “Chẳng lẽ cô không biết nơi này là nguy hiểm nhất ở chợ sao? Rõ ràng biết xe lửa tới, tại sao không chạy nhanh lên? Còn để cho người khác đụng vào cô.”Mâu Khởi Huyên nhất thời chưa nghe rõ Lận Viễn Thao nói gì, ngẩng đầu nhìn về phía anh, hỏi “Tại sao anh lại ở chỗ này?”“Bây giờ là lúc để hỏi cái này sao?” Anh nhìn vào ánh mắt của cô, phát hiện ra trong ánh mắt của cô vừa sợ hãi vừa vui mừng, tại sao lại vui mừng? Cô cảm thấy chuyện vừa rồi rất vui, hay là nhìn thấy anh cảm thấy rất vui?“Tôi tò mò thôi.” Trong lòng cô rất kinh ngạc mà cũng rất hiếu kì, bởi vì rõ ràng người đàn ông này còn đang tức giận, đột nhiên xuất hiện cứu Viễn Thao lườm cô một cái, “Cô có sao không?”Mâu Khởi Huyên ngẩn người, “Không có việc gì.”“Làm sao mà một mình cô đi đến đây? Liên Bang đâu? Không phải mấy ngày nay cô và anh ta đều đi cùng nhau sao?” Khuôn mặt của Lận Viện Thao lộ vẻ không vui, dù xem thường việc hiện tại cô là vợ của anh, thì cô cũng là bạn của anh, cũng không thể hoàn toàn phủi sạch quan ra Mâu Khởi Huyên chỉ ra ngoài chơi cùng với Liên Bang có hai ngày mà thôi, sau đó cô chỉ ra ngoài chơi một mình, chẳng qua Lận Viễn Thao không biết mà nói xong Mâu Khởi Huyên cúi đầu nhìn, nhận ra mình vẫn ở trong ngực anh, bất giác đỏ Viễn Thao cũng nhận ra, vội vàng buông cô ra.“Nếu không có chuyện gì thì đi đi.” Anh có chút xấu hổ chỉ có thể đi theo sau anh, nếu là trước kia, bọn họ có thể sánh vai đi cùng nhau, nhưng sau khi hai người kết hôn cứ có cảm giác cái gì cũng không giống.“Hôm nay em dự định đi đến những đâu?” Thật ra thì chỉ là một câu hỏi thăm mà thôi, nhưng bởi vì Lận Viễn Thao vẫn còn giận Mâu Khởi Huyên, khiến cho giọng nói trở nên kì lạ.“Có phải anh muốn đi cùng với em đúng không?” Mâu Khởi Huyên cảm thấy có chút hưng phấn, anh định đi ra ngoài chơi cùng cô sao?Lận Viễn Thao trả lời “Không muốn, anh rất mệt, anh muốn đi ăn cơm.”Mâu Khởi Huyên cảm thấy rất thất vọng, bởi vì bọn họ không còn cách nào để trở lại mối quan hệ như lúc Viễn Thao đi về phía bên trái, nhưng Mâu Khởi Huyên vẫn đứng nguyên tại chỗ, anh quay đầu lại nói “Em không muốn ăn cơm sao? Hay là em muốn quay lại để cho xe lửa đụng em?”Mâu Khởi Huyên cảm giác sớm muộn gì mình cũng sẽ bị Lận Viễn Thao làm cho tức điên, lúc nào thì anh sẽ trở về là anh của trước kia?***Tuần trăng mặt du lịch kết thúc, Lận Viễn Thao và Mâu Khởi Huyên hai người phải sống cùng nhau, hơn nữa còn bị bà nội Lận và mẹ Lận đến theo Khởi Huyên nhìn cái giường lớn thuộc về Lận Viễn Thao, bắt đầu từ hôm nay cô phải ngủ trên chiếc giường này rồi, nhưng không phải vì thế mà cô cảm thấy vui vẻ, cô rất hiểu Lận Viễn Thao, anh không thích là không thích, cho dù ép buộc anh cũng vô ích, cho nên dù bà nội Lận bắt anh đồng ý, anh vẫn là bằng mặt không bằng tuần trăng mật kia, bọn họ chỉ có hai ngày là ở cùng nhau, nhưng trong khoảng thời gian này hai người gần như không nói gì, cũng không biết nên nói cái gì, trở nên vô cùng xa lạ, đây là do ban đầu cô mở lời thổ lộ, khiến cho hai người không thể không lâm vào tình thế khó Viễn Thao đi vào phòng thì nhìn thấy Mâu Khởi Huyên đang ngẩn người nhìn giường lớn, trong ánh mắt lộ vẻ đau khổ, anh lập tức đi thẳng tới tủ quần áo lấy quần áo ngủ để đi tắm, quyết định không nhìn Mâu Khởi khi tắm rửa xong Lận Viễn Thao đi ra ngoài, Mâu Khởi Huyên nhìn anh đi ra ngoài, “Anh đi đâu?”“Tôi đi đến thư phòng ngủ.”Mâu Khởi Huyên đứng lên, “Tại sao? Đây là phòng anh mà.”“Nhưng mà cô ở trong này, tôi không thích ngủ cùng người khác.” Ý tứ của anh rất rõ ràng, mặc dù anh biết nói như vậy sẽ làm tổn thương là cô bị tổn thương, cô biết anh không thích cô, nhưng anh cũng không cần nói quá đáng như vậy chứ?“Lận Viễn Thao, cho dù anh không thích em, nhưng bây giờ em là vợ của anh, vợ chồng ở cùng phòng là chuyện bình thường.”Anh cau mày, “Nhưng mà tôi không muốn cô là vợ của tôi, cũng giống như ở trước mặt Liên Bang cô không thừa nhận chúng ta là vợ chồng, chúng ta cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè, tôi không thể thừa nhận cô là vợ của tôi.”Mâu Khởi Huyên sững người, lúc ấy cô nói như vậy chính là lo ngại đến anh, có trời mới biết cô rất muốn đường đường chính chính nói cho người khác biết, mình là vợ của Lận Viễn Thao.“Nhưng mà chúng ta đã kết hôn rồi.” Lời nói của cô có chút nghẹn ngào, chẳng lẽ anh không thể vì hôn nhân của hai người mà dùng cách khác để đối đãi với cô sao? Một chút cô cũng không thích anh xa lạ như bây giờ, lúc này sao với lúc bọn họ mới biết nhau còn xa lạ hơn.“Còn có thể ly hôn.”“Bà nội sẽ không cho phép.” Hô hấp của cô trở nên nhanh hơn, anh nhất định phải đối xử với cô như vậy sao?“Tôi nói cũng vô dụng, nhưng cô có thể, trong khoảng thời gian này cô hẳn là cũng cảm nhận được, tôi đối xử với cô không tốt một chút nào, cho dù ngẫu nhiên đối xử tốt với cô, đó cũng là vì cô từng là bạn của tôi, giữa chúng ta không có tình yêu, hôn nhân như vậy không tiến xa được, thay vì không có cách để bù đắp mọi chuyện, thay vì hối hận không bằng đem tất cả nhưng chuyện trước mắt giải quyết đi.” Lận Viễn Thao cảm giác giống như cô sắp sụp mặt Mâu Khởi Huyên cứng đờ, “Anh muốn em nói ly hôn.”“Đúng vậy, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể lấy lại quan hệ trước kia.”Anh thật độc ác, anh muốn cô cắt đứt tình cảm của mình? Chẳng lẽ anh không thể yêu cô một chút sao? Cô yêu anh như vậy, nhưng trong lời nói của anh lại không đáng một xu.“Anh biết rõ em có tình cảm với anh, anh còn muốn em làm như vậy?”“Nhưng thật sự tôi không yêu cô.” Lận Viễn Thao lựa chọn coi thường tình cảm của cô, tình cảm của cô anh không phải anh có thể chấp nhận, căn bản anh không thể đáp lại tình cảm này, nếu đã như vậy, tốt hơn hết là làm cho cô nhanh chóng từ Khơi Huyên đau lòng nhìn anh, trong hốc mắt tràn đầy nước mắt, cho dù nghe bao nhiêu lần những lời này vẫn sẽ không chai sạn, có lẽ là vẫn đau như nhau.“Em sẽ không ly hôn.” Mâu Khởi Huyên nói ra những lời này, đi vào trong phòng Viễn Thao không hiểu tại sao cô lại bướng bỉnh như vậy, nếu không phải cô yêu mình, mà là người khác, hẳn là cô sẽ rất hạnh phúc, nhưng cô lại nghe theo sắp xếp của bà nội, khiến hai người bọn họ rất không cũng không biết làm như thế nào để đối mặt với cuộc hôn nhân này, mới có thể dứt khoát chạy đến ngủ ở thư phòng, anh cần phải nghĩ cách để cô ly hôn với mình, như vậy bọn họ ở chung sẽ không xấu hổ đầu anh vẫn còn quan quẩn lời cô nói lúc nãy, cô sẽ không ly hôn… Vậy nếu như cô không yêu, thất vọng về anh? Như vậy sẽ ly hôn ở trong phòng tắm, Mâu Khởi Huyên không biết Lận Viễn Thao nghĩ gì, chỉ biết là mình không nên khóc trước mặt anh, cho nên trốn vào phòng tắm, cô hiểu là tình cảm của mình sẽ không được đáp lại, nhưng cô không có cách nào để từ bỏ cái tình cảm này, cô đã yêu rất nhiều năm, làm sao có thể dối lòng? Vì sao yêu anh lại khó khăn như vậy?***Buổi tối, cửa hàng bán hoa đã đóng cửa, Tiểu Lâm đang làm công việc dọn dẹp, bình thường Mâu Khởi Huyên sẽ không ở lại cửa hàng đợi muộn như thế này lại còn ngồi trong cửa hàng ngẩn Lâm khó hiểu nhìn Mâu Khởi Huyên, “Chị Huyên, gần đây chị làm sao thế? Trễ như vậy còn chưa về nhà.”Là cô không dám về nhà, lần đầu tiên Mâu Khởi Huyên có ý nghĩ như vậy, nếu phải về nhà để nhìn gương mặt lạnh lùng của Lận Viễn Thao, không bằng mình ở đây ngẩn người nhìn hoa.“Không có việc gì, đi chơi một thời gian ngắn chị cảm thấy Tiểu Lâm ngày càng trẻ ra.” Mâu Khởi Huyên vui vẻ Lâm cười ha ha không ngừng, “Chớ có nói đùa, chị Huyên, chị đã kết hôn, nên về về nhà chăm sóc chồng, để sớm sinh được một đứa bé chứ!”Đứa bé? Điều này đối với cô là hi vọng xa vời.“Cho dù đã kết hôn, nhưng vẫn sống cuộc như trước kia.”“Thật sao? Vậy sao vào chủ nhật không thấy anh ấy đếm tìm chị? Lúc trước em chỉ nghĩ hai người là bạn bè, kết quả là, không thể ngờ hai người lại kết hôn, em đã nói rồi, làm gì có người đàn ông chủ nhật nào cũng đến tìm bạn?” Tiểu Lâm cảm thấy hai người bọn họ rất hạnh Mâu Khởi Huyên nhất thời co rút đau đớn, “Nếu như có thể lựa chọn, chị thà rằng đợi từng anh ấy đến vào mỗi chủ nhật, không hi vọng bọn chị trở thành như bây giờ.” Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích, đã không còn cách nào để như Lâm không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Mâu Khởi Huyên, không phải là được gả cho một người chồng tốt sao, làm sao mà vẫn không vui?“Em về đi, còn lại để chị dọn dẹp là được.” Mâu Khởi Huyên dặn dò cô khi Tiểu Lâm được tan ca sớm, lập tức chạy mất không thấy bóng Khởi Huyên dọn dẹp xong liền kéo cửa sắt của cửa hàng xuống, bởi vì đã trễ nên rất khó gọi taxi, cô tính đi bộ một đoạn, nhưng vừa mới tới chỗ rẽ, đã có một chiếc xe thể thao màu trắng dừng bên cạnh.“Huyên Huyên, tại sao mà em đi về một mình?” Người đàn ông ngồi trong xe kéo cửa kính xuống hỏi cô.“Anh Tiệp?” Kiều Tiệp là bạn thời trung học của Lận Viễn Thao, cũng vì vậy mà trở thành bạn tốt của cô.“Lên xe đi, anh đưa em về.” Kiều Tiệp ra hiệu cho cô lên Khởi Huyên không từ chối, thay vì đi về một mình buồn chán, không bằng nói chuyện phiếm cùng với Kiều khi lên xe Kiều Tiệp nổ máy xe, liếc mắt nhìn Mâu Khởi Huyên ngồi bên cạnh sau đó hỏi “Ở Lận gia, cuộc sống rất khó khăn sao? Tại sao sắc mặt có vẻ không tốt.”Mâu Khởi Huyên cười khổ, “Anh thấy sắc mặt của em không tốt, vậy mà anh ấy lại không thèm đếm xỉa đến.”“Thao ư?” Kiều Tiệp cười, “Vậy thì anh ta thật là quá đáng.”Mâu Khởi Huyên nhìn ra ngoài cửa sổ, “Anh ấy đã nói với anh, anh ấy không muốn kết hôn với em.”“Có nói.” Kiều Tiệp cảm thấy được được giọng điệu thương cảm của cô, “Thật sự thì hai người kết hôn, anh và An không cảm thấy bất ngờ, chỉ là thời gian so với dự đoán là hơi sớm.”Thịnh An là bột người bạn khác của bạn họ, đó là một cô gái có tâm tư kín đáo, đối với người nào cũng đều rất cẩn thận.“Tại sao?”“Tụi anh đả sớm nhận thấy em thích Thao, nhưng rõ ràng người trong cuộc lại không nhận ra.” Anh biết là do Thịnh An nói với mình, khi đó bọn anh vừa mới quen biết Mâu Khởi Huyên, từ lúc đó đến bây giờ cũng đã rất lâu, có thể tình cảm của cô đã rất sâu tình của Mâu Khởi Huyên càng thêm chua xót, “Thật sao? Tại sao anh ấy lại ngốc như vậy, cũng không phát hiện ra.”“Tuy vậy, em cũng bức hôn được mà.” Kiều Tiệp cảm thấy cô rất cam đảm, rõ ràng biết Lận Viễn Thao là ranh giới cuối cùng, vậy mà cô còn dám dẫm lên.“Em không có bức hôn.” Cô nhìn về phía Kiều Tiệp, “Anh ấy đã nói với anh những gì?”“Nó nói em bày tỏ với với nó, nhưng không thành công sau đó bỏ chạy đi tố cáo, khiến nó nhất định phải cưới em.” Nhưng mà cách giải quyết này rất phiến diện, có lẽ nên nghe người trong cuộc nói xem, như vậy mới có thể biết có thể biết được sự Khởi Huyên cười lạnh, “Anh cảm thấy như vậy sao?”“Sự thật là như thế nào?”“Thật ra sau khi bày tỏ, em rất hối hận, em vẫn muốn làm bạn với anh ấy, cho nên em mới đi tìm anh ấy, muốn nói cho anh ấy biết là lúc đó em chỉ nói vớ vẩn thôi, bởi vì anh ấy muốn hỏi tới cùng, cho nên em mới lừa anh ấy, nhưng anh ấy nhìn thấy em thì quay người đi, khiến em rất tức giận mà cũng rất đau lòng, lúc ấy bà nội hỏi em, em cảm thấy rất oan ức, không cẩn thận đã nói ra, sau đó em tìm bà nội để nói đây không phải là sự thật, nhưng bà không nghe, nên mới xảy ra những chuyện như thế này.”Kiều Tiệp gật đầu, thì ra là như vậy.“Em biết không cẩn thận nói ra là lỗi của em, nhưng em yêu anh ấy là thật, tại sao anh ấy không thể chấp nhận sự thật trước mắt?” Mâu Khởi Huyên vẫn luôn xem Kiều Tiệp là anh trai, luôn nói tất cả những cảm nhận trong lòng, mà không dám nói với người khác.“Nó nói cái gì làm tổn thương đến em?” Kiều Tiệp lo Lận Viễn Thao nói lung tung sau này sẽ hối hận.“Sau khi kết hôn bọn em rất ít khi nói chuyện.” Mâu Khởi Huyên có chút bất đắc dĩ nói.“Huyên Huyên, hẳn là em cũng biết tính tình của Thao, nó vốn không phải như vậy, là vì….” Nhất thời Kiều Tiệp không biết nên nói như thế nào, nói đến một nửa lại thôi không Khởi Huyên hiểu, “Em biết, anh ấy cho rằng tất cả đều là lỗi của em.”“Nhưng mà chuyện này cũng không phải lỗi của em, chỉ là em muốn được nó yêu thôi, em nghĩ như vậy là đúng, thế nên em tiếp tục làm như vậy, cố gắng để được nó yêu.”“Nhưng anh ấy nói là sẽ không yêu em.” Không ngờ Mâu Khởi Huyên cảm thấy khó chịu, lời nói của Lận Viễn Thao lại mang theo sát thương, mà lòng của cô yếu ớt như vậy sẽ không chịu nổi, làm sao có thể không bị tổn thương?“Nó là đàn ông, đàn ông không thể chấp nhận phụ nữ hơn mình, huống chi thật sự nó không ghét em, chính là nhất thời không thể chấp nhận mà thôi, sau này nó yêu hay không còn phải xem em cố gắng hay không.” Kiều Tiệp hiểu rõ trình độ của Lận Viễn Thao có thể hơn Mâu Khởi Huyên một ít, chuyện này liên quan đến chuyện của đàn ông, anh là hiểu rõ Khởi Huyên trở nên hoang mang, thật sự vẫn nên kiên trì tiếp tục sao? Thật sự Lận Viễn Thao sẽ yêu mình sao?Chẳng qua Kiều Tiệp nói như vậy để cô mạnh mẽ hơn, cô vẫn nên kiên trì theo đổi thứ mình muốn.“Đến nơi rồi.” Kiều Tiệp nhắc nhở Mâu Khởi xuống xe sau đó nói với Kiều Tiệp “Anh Tiệp, cảm ơn anh.”Kiều Tiệp nhìn cô cười, “Hai người đều là bạn của anh, nói thật anh không biết nên giúp ai, nhưng trong chuyện này anh đứng về phía em.”Mâu Khởi Huyên cười khổ, không là là mình và Lận Viễn Thao đang đánh giặc, Kiều Tiệp nói giống như là rất nghiêm trọng.“Được rồi, em hiểu, dù sao, đêm nay cũng cảm ơn anh.”“Vào nhà đi, nghỉ ngơi thật tốt, không cần suy nghĩ nhiều như vậy.” Kiều Tiệp nói xong liền nổ máy đi đầu tiên Mâu Khởi Huyên cảm thấy mình gả vào Lận gia là đúng, bởi vì cô rất khao khao được Lận Viễn Thao yêu. Nguồn VespertineTình trạng bản gốc Còn tiếpTình trạng bản edit Đang tiến hànhNgạo kiều tiểu tiên nữ x phúc hắc tổng tàiKết hôn trước yêu sau siêu ngọt văn!Đêm trước khi ly hôn, Phương Thanh Vãn bày tỏ muốn được làʍ ŧìиɦ cùng với ông xã Lục Bắc Chi. Miễn cho sau khi ly hôn rồi lại bị chê cười vì vẫn còn là xử sau khi làʍ ŧìиɦ xong, Lục Chi Bắc lại có thể nghe được tiếng lòng của Phương Thanh Vãn!!!Phương Thanh Vãn cùng Lục Chi Bắc là thương nghiệp liên hôn, kết hôn đã hai năm nhưng chỉ là hữu danh vô thực nôm na có nghĩa là có tiếng mà không có miếng =Hai người nhìn nhau còn chẳng vừa mắt, vốn dĩ Lục Chi Bắc còn cho rằng Phương Thanh Vãn rất muốn ly hôn, càng nhanh càng mà biết được ở Cục Dân Chính…“Huhu làm sao bây giờ? Ông xã muốn ly hôn với mình rồi. Lục Chi Bắc, anh không được kí tên, mau dừng lại cho em!!”“Nếu bây giờ mình đổi ý thì có được không nhỉ? Tuy mất mặt nhưng ông xã vẫn quan trọng hơn.”“Lục Chi Bắc, em không chê kĩ thuật giường chiếu của anh quá tệ, cũng không chê “chim” anh quá thô làm em mệt gần chết. Chúng ta đừng ly hôn có được không?”Đến khi Lục Chi Bắc vừa viết xong chữ “Lục”, anh lại nghe thấy tiếng lòng của cô.“Lục Chi Bắc cái đồ xấu xa nhà anh! Anh rất muốn ly hôn có phải không? Nhớ cho kĩ nhé, là bà đây không cần anh. Tối hôm nay bà đây sẽ đi tìm 5 tiểu thịt tươi để đội cho anh 5 cái nón xanh. Để mọi người đều biết rằng anh chính là Lục Nón Xanh!”Nghe vậy, Lục Chi Bắc tức tối xé tan nát đơn ly hôn đang cầm trong kịch nhỏThời tiết quá nóng, Lục Chi Bắc ở nhà chỉ mặc một cái áo ba Thanh Vãn cười lạnh “Lục tổng, anh mặc ít như vậy có cảm thấy bản thân mình đang huỷ hoại thuần phong mỹ tục không?”Nhưng Lục Chi Bắc lại nghe được là“Đm mặc nhiều như vậy làm gì? Đều che hết cả cơ ngực cơ bụng rồi còn đâu? Hic hic hic muốn nhìn cơ bụng tám múi của ông xã. Nếu điều hoà mà hỏng thì tốt biết mấy, ông xã nhất định sẽ cởϊ á ra.”Sau đó Phương Thanh Vãn trực tiếp bị đẩy đến trên Chi Bắc đè cô dưới thân “Vãn Vãn, bây giờ cũng có thể nhìn cơ bụng của ông xã rồi!” Lận Viễn Thao thừa dịp tìm kiếm Mâu Khởi Huyên, mà đưa Mâu Khởi Huyên đến rất nhiều nơi du lịch, bù đắp lại tuần trăng mật của hai người. Về đến nhà, hai người phát hiện cha Mâu và mẹ Mâu cũng tới, thậm chí còn nói chuyện vui vẻ với bà nội Lận.“Bà nội, cha, mẹ.” Mâu Khởi Huyên hỏi thăm đầu tiên, nhưng vẫn còn đang nổi nóng vì Lận Viễn Thao không nói câu là hai người nắm tay nhau đi tới, hình ảnh như vậy khiến cha Mâu và mẹ Mâu cảm thấy rất vui mừng, xem ra đã không còn chuyện gì, cuối cùng cũng có thể sống cuộc sống thoải mái.“Xem ra hai đứa rất tốt, sẽ không ly hôn nữa chứ?” Bà nội Lận lạnh nhạt cầm chén trà uống một nghe đến chuyện này, Lận Viễn Thao liền cảm thấy tức giận, “Cháu còn chưa nói đến, làm sao bà có thể dùng thỏa thuận ly hôn làm cháu sợ, hại cháu nghĩ là cô ấy thật sự muốn ly hôn với cháu, còn khiến cháu làm nhiều chuyện kỳ quái như vậy.”“Ý của cháu là nếu bà không đem thỏa thuận ly hôn ra cho cháu em như đãnói, cháu cũng sẽ không mang Huyên Huyên về sao?” Bà nội Lận cố ý khiêu Khởi Huyên nhìn về phía Lận Viễn Thao, không lẽ cầu xin cô trở về lại oan ức lắm sao?“Bà không nên cố ý quạt gió thổi lửa.” Trên trán Lận Viễn Thao toát mồ hôi, chẳng lẽ bà nội lại muốn hãm hại anh sao?Mâu Khởi Huyên vì thế có chút tức giận, nhưng ở trước mặ cha me cô không có nói gì, chỉ để ở trong khi ăn cơm xong tiễn cha Mâu và mẹ Mâu, Mâu Khởi Huyên liền tức giận trở về vào phòng Mận Viễn Thao cũng cảm nhận được tâm tình của cô khác thường, “Huyên Huyên, em làm sao vậy?”“Thật ra thì anh một chút cũng không muốn cầu xin em trở về đúng không, nếu không phải bà nội kích lời của anh thì anh cũng sẽ không xuất hiện?” Mâu Khởi Huyên cảm thấy rất ấm ức, lúc trước còn nói yêu cô, bây giờ đã thay đổi rồi sao? Đàn ông so ra còn thay đổi nhanh hơn cả phụ nữ sao?Trời ạ, Mâu Khởi Huyên thật là, chỉ vì chuyện này mà tức giận.“Không phải như thế, anh không có nói là anh không đuổi theo, bởi vì em, em là người phụ nữ anh thích nhất, người phụ nữ yêu nhất.” Lận Viễn Thao hết sức, đều do bà nội, vừa cho anh một đề bào khó như nói thích và yêu không phải để cho Mâu Khởi Huyên buồn bã rồi, nhưng cô vẫn tức giận, “Lận Viễn Thao, có phải anh cảm thấy tôi rời đi rồi cũng sẽ quay về phải không?”Không thể phủ nhận, lúc trước Lận Viễn Thao có suy nghĩ như vậy, nhưng đây là chuyện lúc trước, tại sao còn muốn lôi ra nói? Lận Viễn Thao chặn ngang eo ôm lấy cô, đem cô đặt lên giường lớn.“Mâu Khởi Huyên, em thật sự là suy nghĩ lung tung quá rồi, anh rất không thích, anh nói yêu chính là yêu, em không thể phản lại, cũng không thể hiểu lầm.” Anh cắn lên môi cô một cái trừng phạt, tuyên bố chủ quyền của nhiên Mâu Khởi Huyên cảm thấy vô cùng hưng phấn, bởi vì anh khiến cho cô trở nên không còn là mình, đồng thời cũng bởi vì anh làm cho cô càng thêm hạnh phúc.“Lận Viễn Thao, anh vẫn đối xử với em tốt như vậy sao?” Cô cảm thấy không chân thật, bàn tay đặt lên gương mặt của Viễn Thao mỉm cười hôn lên gương mặt cô, “Dĩ nhiên, chỉ cần người anh yêu là Mâu Khởi Huyên, anh sẽ đối xử tốt với em như vậy.”Mâu Khởi Huyên ôm lấy cái eo dũng mãnh, “Nếu chúng ta yêu nhau, vậy chúng ta có thể yêu nhau để tạo ra một kết tinh tình yêu mạnh khỏe?”Lận Viễn Thao có chút không hiểu rõ ý của cô, nhưng chắc là không bao lâu sao sẽ hiểu, đại khái là cô đang suy nghĩ chuyện đứa bé, khi đó tình cảm của hai người cũng không được sâu sắc, bây giờ không giống lúc trước, cô muốn, anh sẽ cho cô.“Được, vậy chúng ta bắt đầu tại đứa bé đi.”Mâu Khởi Huyên có chút hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng anh sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới anh sẽ đồng ý.“Có thật không?”“Dĩ nhiên, chúng ta đã kết hôn rồi, mình sinh đứa bé là chuyện rất bình thường, hơn nữa không phải em đã sớm muốn có đứa bé rồi sao?”Anh chạm vào mũi cô một cái, Mâu Khởi Huyên gật đầu.“Vậy chúng ta bắt đầu đi.” Đột nhiên nụ cười của anh trở nên tà ác.“Em không phải nói bây giờ, mới vừa rồi bà nội gọi em đến thư phòng.” Cô đẩy tay của anh.“Để cho bà đợt một chút, nếu như bà muốn ôm cháu như đã nói.” Dù sao cô cũng đã là của anh, muốn mượn phải được anh đồng ý mới có thể.“Huyên Huyên làm cho si tình.”Hai người nhìn nhau một hồi lâu, cũng là đến bây giờ mới biết được, người trước mắt chính là tất Chủ nhật phải là ngày vô cùng đặc biệt để đi chơi, cũng có rất nhiều người đi chơi rồi, nhưng lại chỉ có anh đang ở trong nhà bị hai vị trưởng bối dạy dỗ. Lận Viễn Thao vốn nghĩ là xem xong tin tức sau đó đi tìm chuyện vui, không ngờ mình còn chưa tìm được chuyện vui, đã bị hai vị trưởng bối bắt được. Tuy đã ba mươi nhưng anh vẫn hào hoa, phong nhã. Cuộc nói chuyện này cũng như thường lệ nếu không có tiếng nói của bà, bà quyết định sắp xếp một người. Lận Viễn Thao kinh không thích bà nội tìm người giúp anh chút nào. Anh đứng lên, nhanh chóng thoát khỏi nơi này có vẻ tốt hơn. “Con muốn đi đâu?” Mẹ Lận hỏi. Con đi tìm Huyên Huyên. “Nếu Huyên Huyên và Viễn Thao có thể ở cùng nhau thì tốt rồi.” Mẹ Lận cảm thán nói. “Đúng vậy, nhưng mà chúng nó cũng đã biết nhau mười mấy năm, nếu có cảm tình thì cũng đã sớm ở cùng một chỗ, làm sao mà đến ba mươi tuổi còn không có động tĩnh?” Bà nội Lận cũng cảm thấy đáng tiếc, bà thích nhất là đứa trẻ Huyên Huyên này. Chủ nhật cửa hàng bán hoa bận rộn hơn so với bình thường một chút, cho nên thân là bà chủ, Mậu Khởi Huyên cũng sẽ tự mình đến để giúp một tay. Tuy là thiên kim đại tiểu thư, nhưng cô cũng không muốn ở nhà làm sâu gạo, chuyện của công ty cô không hiểu, cũng không tới phiên cô quyết định, cho nên cô một mình ở ngoài mở một cửa hàng bán hoa, buôn bán cũng rất tốt. Mỗi chủ nhật anh tới chỗ của cô chỉ để uống trà hoa do chính tay cô pha. Cô và Lận Viễn Thao biết nhau từ bé, hai nhà quen biết nhau mấy đời, trước khi cô hai mươi tuổi bọn họ không tính là quá thân thiết, chỉ cảm thấy hai bên là bạn bè bình thường, cho dù đến nhà đối phương cũng chỉ là nói chuyện một chút, thế nhưng sau khi cô hai mươi tuổi, cũng chính là lúc cô mở cửa hàng bán hoa, sau khi đến cửa hàng của cô uống trà hoa, Lận Viễn. Nhưng cô lại không muốn như vậy, cô vẫn luôn thích Lận Viễn Thao, đã thích từ nhỏ, cô cũng không hiểu vì sao, nhưng mà từ khi có kí ức đến nay vừa thấy anh, cô sẽ tỏ ra vô cùng vui vẻ, bởi vì thân thiết với anh, cô có cảm giác tim đập nhanh hơn, thậm chí phấn khích đến nỗi ngủ không được. Nhưng anh ngu ngốc không hề nhận ra luôn có một người con gái chờ đợi anh. Vậy cho đến bao giờ thì anh mới nhìn thấy trái tim của Huyên Huyên.

lên giường trước ly hôn