liệt húc thanh hà

Cùng với này thanh thét chói tai chính là một cái ấm áp vật thể mang theo làn gió thơm lập tức nhào vào hắn trên người, Bạch Húc rõ ràng mà nghe thấy chính mình mỗi căn cốt đầu đều phát ra than khóc, kịch liệt đau đớn làm hắn lập tức trắng bệch mặt. Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Liệt Húc Thanh Hà hoặc Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ SSTruyen thân mời các bạn đọc tiếp Đang cập nhập Đọc truyện Thanh Vân Đài tại webtruyenonline.net. Cập nhật Full nhanh nhất Thanh Vân Đài tác giả Trầm Tiêu Chi trên Web Truyện Online thuộc thể loại Ngôn Tình, Cổ Đại. Liệt Húc Thanh Hà. 1,413 - Chương 22 Giáo Y, Cháu Lại Tới! 1,251 Full - Chương 43 Lục Tiên Sinh Đêm Nay Không Ăn Theo thông tin từ chính quyền phường Hoàng Liệt, 12 tòa chung cư HH trong bán đảo Linh Đàm có tới 40.000 dân. "Dân số 12 tòa HH trong bán đảo Linh Đàm gần bằng 2 phường bình thường của thành phố Hà Nội, trong khi hạ tầng không thay đổi dẫn đến mọi thứ đều quá tải Mấy chỉ chế tạo giả đều bị giải quyết rớt, phía trước bị cắn tang thi cũng đều bị cố húc hòa La Kiều cùng với tụ tập cùng một chỗ đám người một đường thanh lí không sai biệt lắm , chỉ có rải rác mấy chỉ cũng bị người khác giải quyết điệu.… harga pasang behel di fdc dental clinic. LIỆT HÚC THANH HÀ Tên xuất bản sách Liệt Húc chiếu Thanh Hà Tạm dịch Bình minh chiếu rọi sông xanh Tác giả Liêm Thập Lí Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, trinh thám, trâu già gặm cỏ non, HE CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. Trạng thái Edit hoàn Giới thiệu Dương Thanh Hà say khướt trong bữa tiệc ăn mừng sau khi phá án. Cô vào nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc cũng theo sau. Hai mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?” Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm “Em nói xem?” Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm! Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanh Người tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông kia. CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. *Chú thích – Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính. – Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ. – Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong trẻo. —— Review của BaoYin Sau 6 năm sống ở nước ngoài, Dương Thanh Hà quyết định về nước. Điểm đến của cô là Hoài Thành – nơi đã từng khiến cô tuyệt vọng nhưng đồng thời cũng cứu rỗi cuộc sống của mình. Mục đích của Thanh Hà là tìm Triệu Liệt Húc, “chú cảnh sát” năm xưa đã cứu cô. Nhưng kỳ quái thay, phòng khách sạn cô đặt lại xuất hiện một cái xác, và càng trùng hợp rằng, đội cảnh sát lại phái đến lại là đội của anh. Triệu Liệt Húc ban đầu không nhận ra Thanh Hà. Vì sau 6 năm, nay Thanh Hà đã là một cô gái 20 tuổi tràn đầy sức sống, anh rất vui vẻ khi gặp lại cô. Ngỡ lời nói đùa sẽ kết hôn với anh năm xưa là giỡn, nhưng xem ra chỉ có mình anh tin điều ấy mà thôi. Thanh Hà cứ liên tục bám anh như vậy, lạ là Liệt Húc anh lại không hề thấy phản cảm. Ngược lại còn có chút vui vẻ, cô bé này thực sự quá đáng yêu rồi. Thanh Hà là cô gái có quá khứ không hề suôn sẻ, hoàn cảnh của cô một lời khó nói hết. Cô cũng từng muốn buông xuôi, nhưng cuối cùng phần “người” lại chiến thắng phần “con”, Thanh Hà đã vượt qua được sự hận thù của chính bản thân mình với kẻ xấu kia để kiên cường sống tiếp. Nói thật, những tháng ngày ở Mỹ với cô rất buồn tẻ, động lực của cô chính là trở về tìm Triệu Liệt Húc. Cô từng rất phòng bị người lạ, nhưng ngay từ lần đầu gặp anh, cô biết rằng Triệu Liệt Húc sẽ là một người quan trọng trong đời mình, không phải anh thì không được. Triệu Liệt Húc biết rằng Thanh Hà thích mình, nhưng anh không chắc thứ tình cảm của cô có thực sự là thích không, hay chỉ là biết ơn, sùng bái vì anh đã cứu cô năm xưa. Từng từ chối cô, nhưng sau đó lại cảm thấy trống rỗng, mất mát. Hoá ra, anh đã có tình cảm với Thanh Hà, có lẽ là từ ngày gặp lại ở khách sạn đi. Cô lúc đó vì dính mưa mà ướt nhẹp, dáng vóc lại nho nhỏ, trông yếu ớt vô cùng. Kể từ ngày Dương Thanh Hà về nước, liên tục có nhiều vụ án xảy ra quanh trường đại học của cô. Nhưng không ngờ, những vụ án này lại liên quan với nhau, là án mạng liên hoàn. Trong quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện được tâm lý và hành vi biến thái, mất kiểm soát của hung thủ thực sự kinh tởm như thế nào. Nhưng may mắn là, công lý cuối cùng cũng chiến thắng, hai người họ cuối cùng cũng hạnh phúc và tu thành chính quả. Phần trinh thám của truyện thực ra không quá xoắn não, vì khoảng nửa truyện mình đã đoán ra hung thủ và một số tình tiết bên lề rồi. Cái ấn tượng ở đây là tâm lý của hung thủ cơ, điên rồ, đáng sợ thật sự. Nhưng phần tình cảm của nam nữ chính cũng rất đáng yêu, và cũng không lấn át so với các vụ án, nên đọc không cảm thấy bị lan man đâu. Đọc truyện tại Giới thiệu Tên truyện Liệt Húc Thanh Hà Tên xuất bản sách Liệt Húc chiếu Thanh Hà Tạm dịch Bình minh chiếu rọi sông xanh Tác giả Liêm Thập Lí Số chương 71 Thể loại Ngôn tình, hiện đại, trinh thám, trâu già gặm cỏ non. Artist 藤〜小石头 edit bìa Mộc Gạo Chuyển ngữ Khu rừng đom đóm GIỚI THIỆU Dương Thanh Hà say khướt trong bữa tiệc ăn mừng sau khi phá án. Cô vào nhà vệ sinh, Triệu Liệt Húc cũng theo sau. Hai mắt Dương Thanh Hà đỏ hoe, cô nói “Đội trưởng, em hỏi anh lần cuối, anh có muốn em không?” Hai tay Triệu Liệt Húc đút trong túi, nhìn cô chằm chằm “Em nói xem?” Ngày hôm sau trong đội đều truyền tai nhau Đội trưởng Triệu bị một cô gái cưỡng hôn! Hơn thế hôm nay còn không đi làm! Trời chiều khắp núi xa, nắng sớm chiều sông xanh Người tôi luôn theo đuổi, sẽ cập bến sông kia. CP Nam cảnh sát hình sự X Nữ sinh viên, hơn nhau 10 tuổi. *Chú thích – Liệt Húc, Thanh Hà Tên hai nhân vật chính. – Liệt Húc nghĩa là ánh nắng ban mai rực rỡ. – Thanh Hà nghĩa là dòng sông xanh, trong trẻo. Chuyển ngữ Khu rừng đom đóm Một tuần sau, kết thúc mấy ngày nghỉ, Triệu Liệt Húc trở lại. Lúc trước Dương Thanh Hà chỉ biết anh sẽ về nhanh thôi, nhưng không biết thời gian cụ thể, hai người cũng rất ít liên lạc với nhau. Lúc nhận được cuộc gọi từ anh, Dương Thanh Hà đang đi dạo trong cửa hàng đồ tiêu dùng cùng Cố Dung. Trước khi đi, anh đã hoàn tất thủ tục mua nhà, cũng đã liên lạc với bên công ty lắp đặt thiết bị, cả Cố Dung và Triệu Thế Khang đều biết chuyện này. Cố Dung còn mừng hơn bất kì ai, chọn lựa phong cách thiết kế xong thì bắt đầu kéo Dương Thanh Hà lên kế hoạch trang trí nhà cửa, mua đồ nội thất. Cố Dung thích thú không thôi khi nhìn thấy chiếc giường trẻ con màu lam nhạt, “Chiếc giường này cả bé trai hay bé gái đều có thể dùng được, đủ chắc chắn, phòng ngủ hai làm thành phòng em bé đi, dù sao sớm muộn gì hai đứa cũng sinh con mà.” Dương Thanh Hà chưa từng nghĩ đến chuyện xa vời như vậy, nhưng Cố Dung đã nhắc thì cô bắt đầu cân nhắc đến một loạt vấn đề lúc nuôi con, cuối cùng đưa ra kết luận. Trước mắt cô không thể chăm sóc trẻ con, hoặc nói cách khác là tạm thời cô không muốn nuôi con. Cố Dung vẫn đang đắm chìm trong khung cảnh tương lai tươi đẹp, huyên thuyên về những dự định của bà. Dương Thanh Hà nghe vậy cũng đồng tình, nếu tương lai là như vậy, quả thật rất hạnh phúc. Họ sẽ nhanh chóng kết hôn, có một căn hộ gần biển, mỗi người mỗi sự nghiệp của riêng mình. Mỗi ngày sẽ đi xem một phim, ăn một bữa tối dưới ánh nến. Sau này, khi cô đã hoàn thiện bản thân rồi họ sẽ có một đứa con, cuộc sống tiến lên một nấc thang, bắt đầu sang trang mới. An ổn, bình yên, lại không thiếu phần ngọt ngào. Cuộc gọi của Triệu Liệt Húc đã cắt ngang mơ mộng của cô, hơi thở của anh hơi gấp, giọng nói không giống bình thường. Một câu hỏi thăm anh sao vậy của Dương Thanh Hà khiến Cố Dung lo lắng. Đầu bên kia điện thoại, Triệu Liệt Húc đang ở trong bệnh viện băng bó vết thương, ban nãy y tá hậu đậu nên làm vết thương đau, anh kêu á một tiếng. Dương Thanh Hà “Anh đang ở đâu vậy?” Triệu Liệt Húc tỏ ý không sao với y tá, lại nói với người trong điện thoại “Anh về rồi, đang ở trong bệnh viện, lát nữa sẽ về ngay, em đang ở nhà hay ở trường?” “Bệnh viện? Anh bị thương sao? Bị thương chỗ nào? Có nghiêm trọng không anh?” Dương Thanh Hà nghe thấy tiếng cười nhẹ của anh, cô thở phào nhẹ nhõm rồi nói tiếp “Em với dì đang đi dạo trong cửa hàng đồ gia dụng.” Triệu Liệt Húc “Ừ, vậy lát nữa anh đến thẳng đó đón mẹ và em.” Dương Thanh Hà thấy nét mặt sốt ruột của Cố Dung, nói một tiếng với anh, sau đó đưa điện thoại qua cho bà. Không biết Triệu Liệt Húc đã nói gì mà Cố Dung liên tục phản đối “Ngày mai rồi đi, về rồi thì ở lại một đêm đi, cả nhà cùng ăn bữa cơm, con bị thương thế nào rồi? Lát nữa mẹ với Thanh Hà đi mua gì đó nấu món bồi bổ cho con.” Khi hai người về đến nhà, Triệu Liệt Húc đã quay lại, giày da của anh đã được sắp ngay ngắn ở lối vào nhà. Cố Dung hất cằm chỉ cửa phòng ngủ, ý bảo Dương Thanh Hà vào đó xem sao, có phải anh đang nghỉ ngơi trong đó hay không. Bà còn không biết tâm tư con mình à, vừa về đã không để ý đến vết thương, còn biết đến đón bạn gái, không phải muốn thân mật thì là gì. Cố Dung bận bịu trong phòng bếp, nhớ đến dáng vẻ của Triệu Thế Khang hai, ba mươi năm trước, hai ba con, cái nết y như nhau. Trời sẩm tối, thời tiết âm u, nắng chiều phai nhạt mà yên lặng, anh không kéo rèm cửa sổ, mắt thường cũng có thể thấy được những hạt bụi li ti bay lơ lửng trong không khí. Anh nằm trên giường, một tay gối sau ót, mặt mũi im lìm, đang ngủ say. Lót sau đầu anh là chú thỏ bông màu trắng cô gắp được lúc đi dạo trong siêu thị với Cố Dung hai ngày trước. Dương Thanh Hà nhẹ nhàng đóng cửa lại, ngồi xuống bên giường ngắm anh, nghĩ bụng có nên đánh đánh thức anh không. Mới mấy ngày không gặp, hình như anh đen đi đôi chút, mày kiếm mạnh mẽ, sống mũi cao thẳng, gương mặt hơi thô ráp của người đàn ông toát lên khí khái khác biệt. Dương Thanh Hà hơi khom người xuống, ngón tay chạm lên ch0p mũi anh, người đàn ông hít thở đều đặn, không có bất kì phản ứng gì. Cô chớp mắt, cúi đầu hôn anh, hai đôi môi vừa chạm nhau, bỗng nhiên bên hông cô bị siết chặt, cả người ngã nằm lên người anh. Hương bạc hà mát lạnh giữa răng môi người đàn ông lập tức đầy ắp trong khoang miệng cô. “Ưm ưm ưm —-“ Triệu Liệt Húc xoay người đè cô xuống dưới, mut cánh môi của cô, lúc nhanh lúc chậm. Mặt Dương Thanh Hà đỏ ửng, hơi thở tràn đầy mùi vị k1ch thích tố nam hấp dẫn chỉ thuộc về anh. Hai người lõm vào giữa chiếc giường mềm mại rộng lớn, hôn nhau triền miên. Dương Thanh Hà được anh hôn không thở nổi, khao khát muốn sống thôi thúc cô phải đấm anh, nhéo anh. Sau mấy lần cuối cùng cũng được hít thở không khí trong lành. Trán kề trán, ch0p mũi chạm nhau, anh chắn ánh sáng, cơ thể cường tráng, gương mặt góc cạnh sắc nét, bên môi là nụ cười nhạt. Dương Thanh Hà đánh một cái không nhẹ không mạnh lên bả vai anh, “Anh giả vờ ngủ.” Triệu Liệt Húc lại mut môi cô thêm lần nữa, cô gái nhỏ mắt ngọc mày ngài, trắng trẻo mềm mại, sao có thể bỏ qua được chứ. Anh bảo “Không, vừa rồi ngủ thật.” “Anh bị thương thế nào? Để em nhìn xem.” “Vai trái bị đâm, không sâu lắm, không phải chuyện to tát gì.” Dương Thanh Hà vén chăn lên, tiếp đó lại xắn tay áo bên trái của anh lên, cánh tay được bọc dày bởi băng gạc. “Sao lại bị đâm?” Triệu Liệt Húc véo mặt cô một cái, “Thủ phạm tình nghi có mang hung khí, lúc lên tay không thì bị đâm một nhát.” Dương Thanh Hà “Anh không đau sao, còn cười nữa, không buồn cười chút nào.” “Không đau.” Dương Thanh Hà đẩy anh, “Anh này, lát nữa dì vào đấy, đứng lên đi.” Cơ thể đàn ông như sắt thép, đẩy mạnh vẫn đứng im, không nhích ra. Lần nào cũng như vậy, thật ra thì chỉ cần anh muốn, dù thế nào cô cùng không làm lại anh. Trêu ghẹo cô một lúc, Triệu Liệt Húc đứng dậy, vừa cười vừa sửa lại tóc tai giúp cô. Triệu Thế Khang quanh năm thường vắng nhà, Triệu Liệt Húc thì ít khi về, một mình Cố Dung buồn tẻ, hiếm khi mâm cơm náo nhiệt như thế. Song con người khi đến tuổi nhất định đều sẽ vậy, Cố Dung càm ràm rất nhiều, từ một số chuyện vặt vãnh trong khu đến những tin tức lớn xảy ra gần đây, duy chỉ có vụ án của Nguyễn Lệ Chi là không nhắc đến. Cố Dung “Hôm nay mẹ và Thanh Hà đã chọn đồ nội thất xong rồi, ngày mai công ty họ sẽ đưa qua, tan làm con đến sắp xếp với Thanh Hà nhé. Bận rộn cách mấy cũng phải bớt chút thời gian, phải ăn canh nữa đó.” Triệu Liệt Húc gắp một miệng thịt bò cho Dương Thanh Hà, giọng đầy trầm ấm và dịu dàng, “Chọn đồ nội thất trong nhà ạ? Kiểu gì vậy?” Nói đến đây, hai mắt Dương Thanh Hà phát sáng “Bây giờ phong cách tối giản Bắc Âu đang rất thịnh hành, em và dì đều cảm thấy giường khung thép đen vô cùng đẹp.” “Bên dưới là chạm rỗng sao?” “Ừm, kích thước là 1m8x2m. Sau đó còn chọn tủ, bàn trà, ghế sofa, còn đèn thì chưa kịp chọn.” Cố Dung vào phòng bếp lấy thêm thức ăn. Triệu Liệt Húc cười ôn hòa, ăn vài miếng rồi hơi nghiêng đầu về phía Dương Thanh Hà, nói nhỏ với cô “Chiếc giường đó chắc chắn không?” “Dĩ nhiên là chắc chứ, thương hiệu đó là…” Nói được một nửa, Dương Thanh Hà cảm thấy trong câu của anh có ẩn ý, cô liếc anh, “Anh thay đổi rồi.” Triệu Liệt Húc tỉnh bơ như không có gì, “Thay đổi gì thế?” “Trước kia anh không như vậy.” Lúc trước là một người đàng hoàng, bây giờ còn ngấm ngầm đùa giỡn lưu manh, chẳng lẽ đúng như trên mạng thường bảo, đàn ông yêu vào sẽ thay đổi sao? Dương Thanh Hà lẩm bẩm “Đồ lưu manh.” Anh nhướng mày, “Nào, ăn nhiều canh chút nhá.” Cố Dung bưng một nồi cua ra, “Mùa thu nên không béo lắm, nhưng cũng tạm được.” Bà chọn một con to nhất cho Dương Thanh Hà. Cố Dung “Nhà các con đã xong rồi, vậy…” Triệu Liệt Húc lóc thịt cho cô, anh biết ý Cố Dung muốn nói là gì, đáp “Thanh Hà còn trẻ, không cần vội, qua một thời gian ngắn nữa đi mẹ.” Vụ án vẫn chưa có tin tức gì, anh cũng không có tâm tư lo đến những thứ khác. Cố Dung không lên tiếng, có lẽ cũng suy nghĩ cẩn thận đến nguyên nhân trong đó “Vậy các con cứ thương lượng với nhau đi, xong xuôi thì nói với ba mẹ. À đúng rồi, còn bên gia đình Thanh Hà, đến lúc đó có thời giản rảnh thì gặp mặt nhau nhé. Lần trước chỉ lo làm ăn, không nói chuyện nhiều với chủ tịch Chu, mà lần đó cũng không thích hợp nói chuyện này.” Triệu Liệt Húc nhớ đến Chu Khôn và Thôi Bình, trong lòng hiểu rõ, chỉ nói “Đến lúc đó rồi tính, mẹ, đồ ăn sắp nguội rồi, ăn trước đi ạ.” … Bữa cơm này diễn ra trong sự ấm áp, Cố Dung ăn xong lại thoải mái đến quảng trường nhảy múa, là quảng trường nhỏ dưới lầu. Dương Thanh Hà rửa chén, có nói gì cũng không để anh rửa. Triệu Liệt Húc đứng dựa người bên cạnh, cười nói “Người bị thương có đãi ngộ tốt vậy sao?” Cô gái nhỏ mang dép bông màu hồng, tóc buộc gọn phía sau, trông rất thục nữ. Mặc dù khung xương cô nhỏ, gầy gầy, vóc dáng cũng không quá cao, nhưng trời sinh có một đôi bàn tay đẹp, xương mảnh mai vô cùng. Có lẽ không được gặp nhau mấy ngày, anh thật sự rất nhớ cô. Nhìn dáng vẻ của cô, ngắm ngón tay cô chạm lướt qua chén đũa, Triệu Liệt Húc nhớ đến sự “linh hoạt” của cô. Dương Thanh Hà chưa nhận ra hơi thở gấp gáp của người đàn ông phía sau, cô hỏi “Mấy ngày trước có chút chuyện xảy ra, em trai em, người anh gặp hôm đó ấy, không biết nó bị làm sao, chạy đến quán bar chơi bời, còn đập phá tiệm người ta, anh biết em đã gặp ai không?” “Ai?” Triệu Liệt Húc ôm lấy eo cô từ phía sau. “Từ Duệ Hàng.” “Ừm? Sau đó thì sao?” Anh hôn lên cổ cô. Tiếng mut chụt làm cả người Dương Thanh Hà căng cứng, đũa gỗ trong tay rơi vào trong nước. Hai người dán chặt vào nhau, cô có thể cảm giác được “h4m muốn” của anh rất rõ ràng. Triệu Liệt Húc cười một tiếng khản đặc, anh lấy đũa lên giúp cô, rửa nó rồi ghé sát tai cô hỏi “Có muốn anh không?” Anh cất chén đũa vào trong tủ, xoay người bế cô lên rồi đi thẳng tới ghế sofa và ngồi xuống, Dương Thanh Hà ngồi trên đùi anh, hai tay ôm cổ anh. Cố Dung không ở đây, cô cũng không cần quá biết ý nữa, cười xấu xa, “Lát nữa dì về thì không tốt đâu.” Triệu Liệt Húc nhìn cô chăm chú, dịu dàng nồng đượm nơi đáy mắt có thể khiến lòng người say chao đảo. Dường như Dương Thanh Hà có thể hiểu được ánh mắt của anh, cô hôn anh một cái, “Có phải mới xa nhau mấy ngày đã thấy rất nhớ em rồi không?” Triệu Liệt Húc không phủ nhận. Nhắc đến cũng thật kì lạ, đây là lần đầu tiên anh có cảm giác này. Rõ ràng chỉ xa nhau mấy ngày, cũng biết cô ở đây, nhưng trong lòng cứ lo nghĩ mãi, muốn nhanh chóng nhìn thấy cô. Triệu Liệt Húc cởi chiếc tạp dề làm từ vải voan họa tiết gấu con của cô ra, lơ đãng hỏi “Em là yêu tinh à?” Dương Thanh Hà đung đưa chân, không để anh đụng chạm bậy bạ, cô tránh thì anh đuổi theo, vờn qua vờn lại, hai người ngã xuống ghế sofa. Đang lúc ý lo4n tình m3, chợt có tiếng bước chân ngoài hành lang. Lúc còn bé, Triệu Liệt Húc nghe nhiều thành quen, biết Cố Dung về, vội ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sổ thì nhận ra trời mưa. Thảo nào lại về sớm như vậy. Dương Thanh Hà vừa đá anh vừa tìm quần áo, mới nhặt quần áo lên đã bị anh bế lên trốn vào phòng ngủ. Rầm, cô bị anh áp lên cửa phòng ngủ. “Suỵt —-” Triệu Liệt Húc tỏ ý bảo cô đừng lên tiếng. Dương Thanh Hà rưng rưng nước mắt nhìn anh. HẾT CHƯƠNG 59 ___________ - -oOo- Cố Dung rất giỏi nấu ăn. Dương Thanh Hà đứng im ở một bên như khúc gỗ, tác dụng duy nhất là nếm thử đồ ăn, sau đó nói với bà một cách nghiêm túc rằng nó rất Dung cho rau ngâm với thịt bò đóng gói vào hộp bảo quản tươi.“Con biết nấu ăn không?”Dương Thanh Hà lắc mắt Cố Dung cong cong, “Tay nghề nấu nướng của A Húc rất tốt, sau này có cơ hội con có thể thử xem.”“Anh ấy biết nấu ăn sao ạ?”“Thằng bé này hình như cái gì cũng biết một ít.” Cố Dung cười “Dì cũng không phải bà Vương bán dưa, thích khoe khoang đâu.”“Con cũng nghĩ anh ấy có thể làm được mọi thứ.”Nói đúng ra, Dương Thanh Hà cảm thấy “Anh hùng tái thế” chính là từ đúng nhất để hình dung Dung dọn dẹp xong phòng bếp thì trời đã ngả về chiều, ánh chiều tà chiếu rọi, những áng mây ở đằng Tây trông thật tráng lệ, ráng đỏ trải dài cả ngàn dặm. Nắng chiều xuyên qua khung cửa, nhuộm màu đỏ thẫm khắp cả căn Thanh Hà giúp bà cất bát đũa vào trong tủ, tiếng bát sứ va vào nhau giòn tan, trên tay cô còn ướt đẫm giơ hai tay, ráng chiều chiếu vào lòng bàn tay làm nó lấp lánh những hạt Mỹ, cô không phải làm việc nhà, ngón tay không chạm vào nước, an nhàn và thoải mái như bây giờ cô chưa từng được trải thoại của Cố Dung vang lên, bà lau tay, bước ra phòng khách trả lời.“Được rồi, tôi hiểu rồi, đến đây ngay.”“Hai mươi phút nữa tôi sẽ đến.”Cố Dung quay lại nhà bếp và nói “Dì có một vài học sinh gần đây đang làm nghiên cứu, luận văn có chút vấn đề. Dì phải đến trường một lúc, chắc phải muộn mới về. Làm phiền con đưa thức ăn sang bên kia giúp dì được không?”Dương Thanh Hà tự nhiên rất Dung viết địa chỉ và mật mã cửa vào giấy rồi nhét cho cô “Con cứ trực tiếp vào và đặt bát đĩa ở tầng trên của tủ lạnh là được.”“Vâng ạ.”Trường học và nơi ở của anh ở hai hướng ngược nhau, Cố Dung vội vàng lái xe rời đi, Dương Thanh Hà ra cổng chung cư gọi một chiếc xe, vòng đi vòng lại, khi đến căn hộ Triệu Liệt Húc ở thì phố cũng đã lên thị phồn hoa, đi đến đâu cũng sáng đèn, trên bầu trời chẳng có vì sao, thậm chí màn đêm còn có màu xanh thể là ảo giác, Dương Thanh Hà luôn cảm thấy Cố Dung luôn cố ý đẩy cô về phía Triệu Liệt Húc ở không phải nằm ở trung tâm, là một khu nhà khá lâu năm. Ngay cả đèn đường cũng ít đến đáng thương. Khu này tối đen như mực, trái ngược hoàn toàn với những dãy phố rực rỡ đèn neon bên ngoài dọc quanh tiểu khu có người dắt chó, người đi bộ, người khiêu vũ, đa phần đều là người lớn tuổi, tự nhiên khiến người ta cảm thấy yên tĩnh, thư thái đến bên lối đi trồng cây ngô đồng cành lá xum xuê, đèn đường chen chúc một mình ở giữa, đêm hè rất mát mẻ bởi những cụm cây ngô đồng tòa nhà có 12 Thanh Hà vừa đi vừa tìm ký hiệu trên hành —— Cô ấy không chú ý va vào ai đó, túi đồ ăn rơi xuống đất.“Xin lỗi.” Dương Thanh Hà xin lỗi, ngồi xổm xuống nhặt đồ, đồ ăn được đóng gói rất kín nên không bị đổ ra nhặt chiếc hộp cuối cùng lên, người đàn ông vẫn còn đứng trước mặt đi một đôi giày cũ nát, nước da ở cẳng chân có màu tương dầu, gầy đến mức chỉ còn da bọc Thanh Hà chậm rãi đứng dậy, theo phản xạ lùi lại một bước nhưng người đó không di dần dần đưa mắt nhìn lên thấy hắn ta thình lình vén chiếc áo khoác bên ngoài giang rộng, cười toe trong chẳng mặc Thanh Hà sững sờ một giây, những mảnh vỡ kia loé qua như chiếc đèn kéo quân vụt đến, dạ dày bỗng nhiên cuộn trào dữ lùi về phía sau hai bước, quay đầu bỏ thì thầm bên tai như một tấm lưới dày đặc bao phủ lấy cô, vây cô lại, hơi thở của cô trở nên gấp bước chân của gã đàn ông phía sau dồn dập rất Thanh Hà nhìn lại, người đàn ông vẫn đang đuổi theo cô với một nụ cười nham khu thiết bị tập thể hình phía trước có vài ông bà đang tập luyện, Dương Thanh Hà vội vàng chạy lại thì tên kia đã không thấy đâu cô thở hổn hển, mặt mày tái mét, mấy ông bà ân cần hỏi “Cô bé không sao chứ?”Dương Thanh Hà thở hổn hển không nói được lời nào, chỉ lắc thể trần trụi của đàn ông lại hiện lên trong đầu, cổ họng như có sợi tơ đang chuyển động, Dương Thanh Hà che miệng và quay đầu về phía bãi cỏ nôn khan.“Sao vậy cô gái? Có chỗ nào không khỏe ư?”“Lão Trương, đưa cho tôi ít nước.”Dương Thanh Hà không thể kiểm soát được bản thân, nôn đến mức hai chân mềm nhũn, không đứng nổi quỳ gối xuống bãi cỏ, bụi bẩn dính vào váy trắng của lão tốt bụng đưa nước cho cô, bàn tay cô run rẩy nhận lấy chai nước, vừa uống được một ngụm lại lập tức nôn nước mát lạnh chảy vào tay, móng tay bấu vào bùn, rất chống hai tay xuống đất, cong người run rẩy, bà lão bên cạnh giúp cô thở biết qua bao lâu Dương Thanh Hà mới bình ổn lại, ánh mắt điềm tĩnh khác thường, như một thói quen lão đỡ cô dậy “Cô bé, cháu không…”Dương Thanh Hà nhẹ nhàng lắc đầu, khóe miệng mang theo nụ cười thường ngày “Cho cháu hỏi căn 12 ở đâu ạ?”Lão bà chỉ về phía Tây “Phía trước chỗ có mấy cái xe ô tô đỗ chính là căn đấy.”“Cháu cảm ơn bà ạ.”Dương Thanh Hà cầm túi đi về hướng Tây, trong lòng sợ hãi, vô thức bước nhanh âm thanh sột soạt phát ra từ bụi không dám ngoảnh lại.“Meo méo——” Một con mèo chui ra từ quanh im lặng, ngay cả tiếng meo meo cũng có vẻ kỳ gần như là chạy vào tòa nhà, tòa nhà là một chung cư năm tầng cũ không có thang máy. Dương Thanh Hà hít một hơi leo lên tầng cao nhất, tìm thấy phòng 501 rồi lật ra mảnh giấy do Cố Dung đưa và nhập mật mã — khoảnh khắc cánh cửa khép lại, cô đứng im bất động dựa vào phía sau cánh cửa, nhắm mắt rồi hít một hơi thật phòng tối mịt mờ, tĩnh lặng và chỉ có tiếng thở hổn hển của Thanh Hà dần dần trượt xuống rồi vùi đầu vào gối, ngón tay tuyệt vọng siết chặt cánh tay, lòng bàn tay dính bùn làm cô dính đêm từ cửa sổ ùa vào thổi bay vài lọn tóc của hôi tanh của bùn dính trên người càng nồng nặc.“Dương Thanh Hà, mày đúng là đồ vô dụng…” cô khẽ thì thào.……Vì đang nghỉ hè, các trường đều đang trong kỳ nghỉ nên Trần Ký đã liên lạc với giáo viên chủ nhiệm lớp của Quách Đình thông qua phía trường, giáo viên chủ nhiệm đã tìm được thông tin liên lạc của những người bạn cùng phòng của Quách Đình, họ đã đến thăm hai người nhưng không thu hoạch được trong ký túc xá không có nghĩa là quan hệ hòa hợp, thân thiết. Họ lắc đầu nói không biết rõ. Họ nói rằng có một cô gái khác trong ký túc xá thân với Quách Đình hơn, nhưng người đó đã về quê, tạm thời không liên lạc ty sửa chữa quy mô nhỏ và chỉ lắp đặt giám sát ở cổng, Triệu Liệt Húc đã dành cả buổi chiều để điều tra video giám sát của các công nhân làm ngày hôm quản lý của công ty trang trí cho biết, năm công nhân làm theo thời vụ đến hôm đó đều khoảng 40 tuổi trở lên, có lẽ vì họ thuộc tầng dưới xã hội, quanh năm làm việc vất vả nên diện mạo già nua, không có người nào quá đặc giám sát chỉ bắt được khoảnh khắc họ bước vào cửa, chỉ vài công nhân mặc đồng phục màu xanh lam, nói chuyện với nhau rất tự nhiên, ngoại trừ người đi sau cùng đội mũ rằn ri, mặc áo khoác dài tay là hoàn toàn không thấy sát đã kiểm tra, đối chiếu lại danh tính của họ một lần nữa và liên hệ lời khai cá nhân. Trong số đó, có một người tên Trần Quốc Phong nói rằng anh ta chưa từng đến công ty sửa Liệt Húc dán bức ảnh người đàn ông đội mũ rằn ri lên bảng trắng “Theo mô tả của giám đốc công ty sửa chữa và những công nhân khác, người này khoảng năm mươi tuổi, thân hình gầy gò, trên mặt phải có một nốt ruồi lớn. Bộ phận kỹ thuật đang căn cứ theo miêu tả của người chứng kiến phục chế chân dung. Hãy xem lại đây, mũ rằn ri và áo khoác rằn ri mà người này mặc khá phổ biến trên thị trường, nhưng một người đàn ông gần 50 tuổi, liệu anh ta có tự mua quần áo như vậy không? “Trần Ký sờ cằm “Bộ quần áo này trông rất quen.”Triệu Liệt Húc cười nhạt “Các trường đại học và cao đẳng lớn của nước ta sẽ có huấn luyện quân sự vào đầu năm học và sinh viên sẽ mặc đồng phục, phổ biến nhất là quân phục màu xanh lá cây và xanh lam. Thông thường, học sinh sẽ bỏ quần áo của mình sau khi kì huấn luyện quân sự kết thúc. Những nhân viên vệ sinh và những nhân viên ở những vị trí tương tự sẽ nhặt những bộ quần áo này và mặc chúng ”.Trần Ký vỗ bàn “Thể nào, dì bán vằn thắn dưới nhà tôi cũng hay mặc cái này.”Triệu Liệt Húc “Người này tướng mạo tầm thường, chênh lệch tuổi tác với Quách Đình khá lớn, khả năng tài chính thấp, làm một số công việc tạm thời, ở gần Quách Đình, hiểu rõ về Quách Đình, có lẽ… ngày nào họ cũng gặp nhau.”Anh viết ba chữ bên cạnh bức ảnh Khuôn viên trường.“Có thể là ở trong khuôn viên trường, có thể là ngoài khuôn viên trường, nhưng chắc chắn cách không xa.”Tưởng Bình “Đội trưởng Triệu, lúc sáng anh nói sẽ không dừng tay lại, nghĩa là…”Triệu Liệt Húc thả bút dạ xuống, nghiêng nhìn người trong bức ảnh “Như anh đã nói, nếu chỉ là một người bình thường, khi nhìn thấy xác chết sẽ hoảng sợ, nhưng hắn ta thì không.”Có thể Quách Đình là mục tiêu mà hắn nhắm đến từ lâu, nhưng cái chết của Quách Đình bất ngờ nằm ​​ngoài kế hoạch của hắn Liệt Húc quay đầu lại “Ngày mai mấy người cùng tôi đến đại học Trung Tế, tan họp.”Trần Ký vươn vai “Có muốn cùng ăn cơm không? Đến nhà tôi ăn lẩu đi!”Vài đồng nghiệp cũng lần lượt gật Bình “Đội trưởng Triệu, anh cũng đi đi.”Triệu Liệt Húc “Thôi, tối hôm qua tôi chưa được nghỉ mấy, không tham gia náo nhiệt được.”Trần Ký nhíu mày “Tôi có nghe nói qua, phó phòng Lưu đã giới thiệu cho anh một người đẹp. Sáng sớm sau khi về, có phải hai người tiếp tục tìm hiểu nhau không?”Người đẹp?Trần Ký không nhắc tới chuyện này, suýt chút nữa anh đã quên mất tin nhắn Trương Uẩn gửi sáng ấy cũng rất thẳng thắn, hỏi anh có muốn ăn tối cùng nhau vài người cùng bước ra khỏi đồn cảnh sát, Triệu Liệt Húc châm một điếu thuốc, anh có thói quen cau mày khi hút Ký cũng hút một điếu, nói “Tôi cũng đã từng vào sinh ra tử với cậu, anh em tốt với nhau, tôi thực sự phải nhắc nhở cậu rằng độc thân quá lâu không phải chuyện tốt. Cả ngày đối mặt với thi thể và các vụ án, tối còn có phụ nữ đợi cậu ở nhà. Trông thấy ánh đèn và thức ăn, lòng sẽ thấy ấm áp, dù có cay đắng mệt nhọc cũng có chỗ dựa. Cô gái mà phó phòng Lưu giới thiệu chắc chắn tốt, xử lý đẹp một chút, anh em đều muốn nhanh chóng được uống rượu mừng của cậu đấy. Nếu còn độc thân nữa tôi e là cậu sẽ phá kỷ lục là ế chổng vó của đội cảnh sát đấy đội trưởng.”Triệu Liệt Húc cười nhạt “Thà không có còn hơn không nên túng quá làm bừa.”“Ôi, tôi đi đây, nổi hết cả da gà.”Trần Ký và anh tốt nghiệp cùng khóa Học viện cảnh sát, tuy không học cùng lớp nhưng sau đó họ lại trùng hợp trở thành đồng nghiệp của nhau. Danh tiếng của Trần Liệt Húc ở trường, anh ta đã từng nghe, mọi hạng mục huấn luyện đều đứng anh ta vừa vào đội, cấp trên phân cho một nhiệm vụ, có kẻ buôn lậu vũ khí, anh còn nhớ có tổng cộng 78 cảnh sát hình sự được điều động, truy quét từ Hoài Thành đến biên giới Vân trận chiến, Triệu Liệt Húc đã tóm gọn tên cầm đầu, sau khi bắt được người mới phát hiện ra anh bị trúng hai phát đạn, một phát vào cánh tay trái gần bả vai, một phát vào bắp kiên trì và chịu đựng của người này thật phi từ đó, Trần Ký thực sự ngưỡng mộ anh, tư duy phá án nhanh hơn người dạ người này cũng sâu hơn người ai có thể đoán được anh đang nghĩ lạ khi nhiều cô gái trong cục chết mê chết mệt Ký và nhóm người hát chiến ca vội vàng ra Liệt Húc ngồi trong xe hút xong điếu Uẩn đã gửi một tin nhắn khác, thời gian vừa ấy nói có lẽ bản thân hơi đột ngột, nếu không tiện thì không nhanh chóng gõ một dòng chữ và gửi đi.“Gần đây tôi khá bận, thực sự xin lỗi.”Vài giây sau Trương Uẩn trả lời Hãy chú ý đến sức khoẻ nhé. Triệu Liệt Húc khởi động xe, nghênh ngang rời CHƯƠNG 5 ac-ma-rat-khuynh- download an-het-gioi-gia download anh- download anh- download ba-xa-em-phai download ban-linh-ngo download ban-than-cang-lon-cang-luu download ban-trai-ky-la-cua download boss-nu-hoa download buc-thu-tinh-anh-viet-c download but-ve-giang-son-muc-to-xa-tac_quy download cai-chet-cua-chim- download cam-thanh-vuong download cau-co-the-tu-minh-khau-gi download chang-cam-kinh-ly- download chang-re- download chang-re-si download chay download chi-yeu-chieu-co-vo-be-nho-19 download chien-long-vo download chien-than-bat-bai download chu-a-cung-chieu-toi- download chuyen-gioi-gia download co-ay-benh-khon download co-biet-chang-tuong-tu-nha download co-vo-nghich-ngom-choc-nham-ong-xa-gi download con-duong-b download dai-hao download dai-lao-huyen-hoc-ga-vao-ha download dai-nao-phu-dai-tuong download dan-dai-chi download de-nhat-danh- download de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu- download di-gioi-chi-quang-nao-uy-long_qu download dinh-cao-p download dinh-cap-tong-su download doc-can-chan-tinh-d download du download dung-chay-lao-su_qu download em-co-tinh- download gie download ha-mong-cuong-thi-khuc_qu download han-noi-ta-de download hau-phi-luong-tuon download hay-noi-ve-hon-le-cua- download he-thong-thien-hoang-cua-sie download he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de- download h download hoan-my-bach-nguyet-quang-chuan-bi- download hong-hoang-ta-o-to-phu-duong-gia- download hong-hoang-thie download how-to-write-slash-like-a-kid-lam-cach-nao-de-viet-slash-nhu-mot- download huyen-he-liet_q download khai-truong-nguoi-tai-trong-cua-hang-lao-ban-co-uc-diem-c download kiem-tai-thi download kinh-thien-kiem download lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi-7 download long-te-40 download mat-roi-xin-dung-tim download minh-trieu-nguy-qua download mo-cua-tr download nam-chu-de-u-la-xa-tinh- download neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca download nghich-tap-sung-nhanh-con- download n download 1, nguoi-dau-yeu-34 download noi-nao-cung-l download nong-kieu-co download nong-kieu-co-phuc_phu-than-hu-hu-th download phat-dao-phat-ban-t download pokemon-m download download sao-boss-con-chu download sau-do-the-than-thu- download sau-khi-cuong-doat-nam-phu-khi-van-ta-si download sieu-cap-cung-chieu-7 download sieu-nan download sung-ph download sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua download ta-moi-tuan-mot-cai-than-phan download ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-than download ta- download tan-an-quy-su-551663_q download tan-an-quy-su-998235_q download tao-chua_qu download thai-co-cuon download thai-co-cuon download than-mo-chi-huye download thanh-xuan-ngay-tho-tuoi-dep-c download thap-nien-70-tieu-tho-may-xi download thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-phu-b download that-gioi-hau-tr download thi-van-luc-th download thi download thien-tung-xin download thieu-gia-bi-bo- download thieu-phu-nhan download thu-nhan-chi-co-sat-thu-xuyen download thua-pho download tieu- download tin-tuc-to-cua-ta-c download tinh-dau-danh-het-ch download t download toi-den-tu-the-gioi-song-song_quy download tong-giam-doc-hac-dao-doc-sung-tan download tong-tai-ac-ma-treu-gheo-tieu-ba download tong-tai-lanh-khoc-tha-c download tran download tro-ve-ben-em-diep-vinh-kh download tro-ve-ben-em-diep-vinh- download trom-hon- download truy download truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the-5 download tu-than-chi download tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau_qu download van-co-tha download van-co-th download ve-sa download vi-hon-the-ba-dao_q download vo-han-chi-tuyet-dia- download vo-ma-that-dep-an-mang-dem-ta download vo-yeu-nong-bong-dung-hong- download vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu download vuong-phi-buong-binh-la-th download xin-chao-tre download xin-loi-la-toi-khong-phai- download y-vo-song-toan-66 download y download

liệt húc thanh hà